Để sử dụng TheCanada.life, Vui lòng kích hoạt javascript trong trình duyệt của bạn.

Loader

Bộ trưởng Di trú mới của Canada im lặng về các vấn đề quan trọng

Trong bối cảnh cuộc tranh luận đang diễn ra tại Canada về chính sách nhập cư, một tiếng nói rõ ràng đã vắng mặt: đó là Bộ trưởng Di trú, Người tị nạn và Quốc tịch mới được bổ nhiệm, Lena Metlege Diab.

Đất nước đang phải vật lộn với hàng loạt vấn đề cấp bách - từ chi phí nhà ở tăng vọt do dân số tăng nhanh, cho đến hệ thống chăm sóc sức khỏe đang quá tải và sự thay đổi trong thái độ của công chúng.

Tuy nhiên, sự im lặng tương đối của Bộ trưởng đã khiến các nhà hoạch định chính sách, những người ủng hộ và cả người dân Canada bình thường phải ngạc nhiên.

Được bổ nhiệm vào tháng 5 năm 2025 sau một cuộc cải tổ nội các, bà Diab đã tiếp quản một danh mục đầu tư vào thời điểm quan trọng, khi chính phủ công bố mục tiêu nhập cư giảm chỉ vài tháng trước đó để giải quyết áp lực hậu đại dịch.

Tuy nhiên, khi tháng 8 năm 2025 đến gần, việc bà ít khi xuất hiện trước công chúng về các mối đe dọa quan trọng sắp xảy ra đã khiến nhiều người tự hỏi:

Liệu đây có phải là sự kiềm chế mang tính chiến lược, hay là dấu hiệu của sự bất ổn sâu sắc hơn trong cách tiếp cận của Ottawa đối với một trong những lĩnh vực chính sách quan trọng nhất của đất nước?

Với việc nhập cư chiếm gần như toàn bộ mức tăng trưởng dân số của Canada trong những năm gần đây, rủi ro không thể cao hơn.

Khi các cuộc thăm dò dư luận cho thấy mối lo ngại ngày càng tăng về tính bền vững của mức độ hiện tại, sự im lặng của Bộ trưởng có nguy cơ làm gia tăng sự thất vọng và làm xói mòn niềm tin vào ban quản lý hệ thống.

Dựa trên các thông báo gần đây của chính phủ, phân tích chuyên gia và quan điểm của các bên liên quan, chúng ta sẽ xem xét lý do tại sao bà Diab lại "im lặng" về những vấn đề này và ý nghĩa của nó đối với tương lai của Canada.

Tại sao Lena Metlege Diab im lặng trước các vấn đề quan trọng

Kể ​​từ khi được bổ nhiệm, bà Diab đã đưa ra một số tuyên bố, bao gồm thông điệp Ngày Quốc khánh Canada nhấn mạnh sự thống nhất và đa dạng, và thông báo ngày 1 tháng 8 năm 2025 về việc gia hạn các biện pháp tạm thời đối với người Palestine tại Canada trong bối cảnh khủng hoảng Gaza.

Ngoài ra, văn phòng của bà đã tham gia vào các công việc hậu trường, chẳng hạn như tham vấn về Kế hoạch Nhập cư 2026-2028 và phản hồi các trường hợp cụ thể, chẳng hạn như thư của Nghị sĩ Michael Kram liên quan đến các nữ sinh viên Afghanistan đang tìm kiếm nơi tị nạn.

Tuy nhiên, các nhà phê bình cho rằng những hành động này, mặc dù quan trọng, nhưng lại không giải quyết được các mối đe dọa lớn hơn, sắp xảy ra.

Hồ sơ công khai của bà Diab trên các nền tảng như X (trước đây là Twitter) và LinkedIn làm nổi bật vai trò của bà nhưng lại ít đưa ra bình luận sâu sắc về các vấn đề nóng hổi.

Cách tiếp cận thận trọng này trái ngược với những người tiền nhiệm của bà, những người thường xuyên tổ chức họp báo về những thách thức đang thay đổi.

Là một người nhập cư thế hệ đầu tiên, quan điểm của bà Diab có thể vô cùng quý giá, nhưng sự kiềm chế của bà đã làm dấy lên những đồn đoán về động lực nội bộ của chính phủ hoặc một chiến lược có chủ đích nhằm tránh gây tranh cãi trước những thay đổi chính sách tiềm ẩn.

Trong các cuộc phỏng vấn trước khi được bổ nhiệm, bà Diab nhấn mạnh sự cần thiết của một "chính sách nhập cư cân bằng, bền vững" hỗ trợ tăng trưởng kinh tế mà không gây quá tải cơ sở hạ tầng.

Tuy nhiên, trước những áp lực ngày càng gia tăng, tiếng nói của bà đã bị kìm nén, làm dấy lên những câu hỏi về khả năng lãnh đạo trong một danh mục đầu tư liên quan đến mọi khía cạnh của xã hội Canada - từ thị trường lao động đến hội nhập văn hóa.

Sự phát triển của nhập cư Canada: Từ mở rộng đến thận trọng

Để hiểu được bối cảnh im lặng của Bộ trưởng Diab, điều cần thiết là phải theo dõi quỹ đạo của hệ thống nhập cư Canada.

Trong lịch sử, Canada tự hào là quốc gia dẫn đầu về chính sách nhập cư, với các chính sách bắt nguồn từ Đạo luật Bảo vệ Người nhập cư và Tị nạn (IRPA) năm 2001.

Khung chính sách này ưu tiên các đóng góp kinh tế, đoàn tụ gia đình và bảo vệ nhân đạo, chủ yếu do Bộ Di trú, Tị nạn và Quốc tịch Canada (IRCC) quản lý.

Thời kỳ hậu Thế chiến II chứng kiến ​​Canada mở cửa đón làn sóng người nhập cư châu Âu, tiếp theo là sự đa dạng hóa vào những năm 1960 với hệ thống tính điểm, đánh giá ứng viên dựa trên kỹ năng, trình độ học vấn và trình độ ngôn ngữ thay vì nguồn gốc.

Đến những năm 1980, nhập cư đã trở thành một công cụ thúc đẩy tăng trưởng dân số và kinh tế, khắc phục tình trạng tỷ lệ sinh thấp và lực lượng lao động già hóa.

Những năm 1990 và 2000 đã giới thiệu các chương trình như Chương trình Đề cử Tỉnh bang (PNP), cho phép các tỉnh lựa chọn người nhập cư dựa trên nhu cầu của địa phương, và Chương trình Express Entry vào năm 2015, một hệ thống xét duyệt nhanh dành cho người lao động có tay nghề sử dụng Hệ thống Xếp hạng Toàn diện (CRS).

Đại dịch COVID-19 đã đánh dấu một bước ngoặt.

Biên giới tạm thời đóng cửa, nhưng Canada đã tăng cường tiếp nhận sau năm 2021 để thúc đẩy phục hồi, hướng đến mục tiêu hơn 400.000 thường trú nhân mỗi năm.

Luồng nhập cư tạm thời bùng nổ: sinh viên quốc tế tăng vọt lên hơn 800.000 vào năm 2023, và lao động nước ngoài tạm thời đã lấp đầy khoảng trống lao động trong lĩnh vực nông nghiệp, y tế và công nghệ.

Điều này dẫn đến sự bùng nổ dân số, đạt 41 triệu người vào năm 2024, với nhập cư thúc đẩy 98% tăng trưởng.

Tuy nhiên, sự mở rộng này đã bộc lộ những rạn nứt. Tình trạng thiếu nhà ở ngày càng trầm trọng, với giá nhà trung bình tăng vọt 50% tại các thành phố lớn từ năm 2020 đến năm 2024.

Thời gian chờ đợi chăm sóc sức khỏe kéo dài, và các dịch vụ công bị quá tải do dòng người nhập cư.

Dư luận đã thay đổi đáng kể: các cuộc thăm dò năm 2024 cho thấy 60% người Canada tin rằng mức độ nhập cư quá cao, tăng từ 30% trước đại dịch.

Để ứng phó, chính phủ đã công bố Kế hoạch Nhập cư 2025-2027 vào tháng 10 năm 2024, cắt giảm mục tiêu thường trú nhân xuống còn 395.000 vào năm 2025 (từ 500.000 dự kiến), 380.000 vào năm 2026 và 365.000 vào năm 2027.

Lần đầu tiên, kế hoạch này đề cập đến giới hạn số lượng người tạm trú, nhằm mục tiêu giảm tỷ lệ này xuống còn 5% dân số vào năm 2026.

Những cải cách chính bao gồm:

Giới hạn số lượng sinh viên quốc tế: Giảm 10% số lượng giấy phép du học vào năm 2025, với điều kiện khắt khe hơn đối với Giấy phép Lao động Sau tốt nghiệp (PGWP) gắn liền với nhu cầu của thị trường lao động.

Điều chỉnh Chương trình Express Entry: Ưu tiên các ngành nghề như chăm sóc sức khỏe, kỹ thuật và trình độ tiếng Pháp, với các đợt tuyển chọn gần đây đã phát hành hàng ngàn lời mời.

Cải tiến Hệ thống Tị nạn: Các biện pháp chống gian lận, bao gồm một phần yêu cầu về thị thực đối với người Mexico và cải thiện quy trình xử lý.

Tập trung vào người nói tiếng Pháp: Tăng mục tiêu cho người nhập cư nói tiếng Pháp ngoài Quebec lên 8,5% vào năm 2025, và tăng lên 10% vào năm 2027.

Những thay đổi này báo hiệu sự chuyển hướng từ tăng trưởng không kiểm soát sang bền vững, nhưng vẫn còn nhiều rào cản trong quá trình triển khai.

Tình trạng tồn đọng vẫn tiếp diễn, với hơn 2 triệu đơn đang chờ xử lý tính đến giữa năm 2025, và các nỗ lực chuyển đổi số nhằm tinh giản thủ tục nhưng đang gặp phải sự chậm trễ.

Vai trò của Bộ trưởng Diab là định hướng quá trình chuyển đổi này, nhưng những bình luận hạn chế của bà về cách những cải cách này giải quyết các cuộc khủng hoảng trước mắt đã để lại khoảng trống trong các cuộc thảo luận công khai.

Các vấn đề nhập cư sắp xảy ra: Những cơn bão sắp tới

Khi Canada bước vào cuối năm 2025, một số vấn đề nhập cư sắp xảy ra đang nổi lên, đòi hỏi sự lãnh đạo chủ động.

Những thách thức này có mối liên hệ với nhau, bắt nguồn từ sự gia tăng sau đại dịch và đòi hỏi những phản ứng tinh tế.

Sự im lặng tương đối của Bộ trưởng Diab về nhiều vấn đề trong số đó đã làm gia tăng các lời kêu gọi về tính minh bạch.

1. Khủng hoảng nhà ở trầm trọng hơn do gia tăng dân số

Một trong những vấn đề cấp bách nhất là khủng hoảng khả năng chi trả nhà ở, liên quan trực tiếp đến sự gia tăng dân số do nhập cư.

Với hơn 7% dân số tạm trú vào năm 2024, cầu đã vượt cung, đẩy giá thuê nhà tăng 20% ​​mỗi năm tại thành phố. Các điểm nóng như Toronto và Vancouver.

Kế hoạch Mức nhập cư dự báo ​​dân số sẽ giảm 0,2% trong giai đoạn 2025-2026 để giảm bớt áp lực, có khả năng thu hẹp khoảng cách nhà ở thêm 670.000 căn vào năm 2027.

Tuy nhiên, các nhà phê bình cho rằng con số này là không đủ nếu không có hành động phối hợp giữa liên bang và tỉnh bang.

Các chuyên gia, chẳng hạn như Viện Chính sách Di cư, lưu ý rằng mặc dù nhập cư thúc đẩy tăng trưởng kinh tế, nhưng dòng người nhập cư không được quản lý sẽ gây áp lực lên cơ sở hạ tầng.

Vào tháng 8 năm 2025, các báo cáo về tình trạng lều trại ở các khu vực đô thị, bao gồm sinh viên quốc tế, đã nhấn mạnh tính cấp bách của vấn đề này.

Tuy nhiên, bà Diab chưa tổ chức một cuộc họp báo chuyên đề về vấn đề này, thay vào đó tập trung vào việc mở rộng hỗ trợ nhân đạo.

2. Áp lực đối với dịch vụ chăm sóc sức khỏe và xã hội

Tác động của nhập cư đối với hệ thống chăm sóc sức khỏe là một điểm nóng khác. Với dân số già hóa và tỷ lệ sinh thấp, người nhập cư đóng vai trò quan trọng trong việc cung cấp nhân lực cho các bệnh viện, nhưng dòng người nhập cư này đã dẫn đến thời gian chờ đợi lâu hơn và hệ thống bị quá tải.

Năm 2025, các tỉnh bang như Ontario báo cáo việc đóng cửa phòng cấp cứu do thiếu nhân viên, một phần do bóc lột lao động tạm thời và kỹ năng không phù hợp.

Việc chính phủ nhấn mạnh vào các ngành nghề chăm sóc sức khỏe trong chương trình tuyển chọn Express Entry là một bước tiến, nhưng người xin tị nạn và người cư trú tạm thời thường gặp phải những rào cản trong việc tiếp cận các dịch vụ.

Những người ủng hộ y tế công cộng kêu gọi lập kế hoạch tổng hợp, tuy nhiên các tuyên bố của Bộ trưởng vẫn còn chung chung.

3. Những điểm yếu của sinh viên quốc tế và người lao động tạm thời

Chương trình sinh viên quốc tế, từng là động lực tăng trưởng, giờ đây đang bị giám sát chặt chẽ. Các giới hạn được áp dụng vào năm 2024 đã làm giảm 35% giấy phép, nhưng tình trạng lợi dụng vẫn tiếp diễn, với các "lò đào tạo bằng cấp" dụ dỗ sinh viên bằng những lời hứa hẹn cư trú giả tạo.

Các cải cách của Chương trình PGWP siết yêu cùa điều kiện, nhưng việc chuyển đổi sang thường trú nhân vẫn chưa chắc chắn đối với nhiều người, dẫn đến nguy cơ cư trú quá hạn.

Người lao động nước ngoài tạm thời, đặc biệt là trong lĩnh vực nông nghiệp và các ngành lương thấp, báo cáo tình trạng bị lạm dụng và điều kiện sống tồi tệ.

Việc cắt giảm số lượng người cư trú tạm thời trong kế hoạch nhằm mục đích hạn chế tình trạng này, nhưng chi tiết thực hiện còn rất ít.

Vào tháng 8 năm 2025, các công đoàn đã nhấn mạnh việc cắt giảm lương, nhưng không có phản hồi nào từ phía Bộ trưởng.

4. Số lượng đơn xin tị nạn gia tăng và quản lý biên giới

Tình trạng di cư trên toàn cầu đã làm tăng vọt số lượng đơn xin tị nạn, với hơn 100.000 đơn đang chờ xử lý vào năm 2025.

Các biện pháp như yêu cầu thị thực đối với người Mexico đã làm chậm lại tình trạng vượt biên trái phép, nhưng biên giới Hoa Kỳ - Canada vẫn là một điểm nóng.

Đạo luật Biên giới Vững chắc, được đề cập trong các thông báo, đang tìm kiếm những cải tiến, nhưng chi tiết vẫn chưa được công bố.

Các cam kết nhân đạo, như đối với người Palestine và người Ukraine, là đáng khen ngợi, nhưng việc gia hạn của bà Diab vào tháng 8 là hành động nổi bật nhất của bà, khiến những cải cách rộng hơn về tị nạn chưa được giải quyết.

7. Số phận bấp bênh của người lao động không có giấy tờ

Trong bối cảnh kiểm soát nhập cư ngày càng nghiêm ngặt, tình trạng của người lao động không có giấy tờ - ước tính khoảng 500.000 người đang sống và làm việc tại Canada - là một mặt tối của thị trường lao động.

Những người lao động này, thường là những người lưu trú quá hạn theo thị thực tạm thời, những người xin tị nạn đang trong tình trạng bấp bênh, hoặc những người nhập cảnh bất hợp pháp, đảm nhiệm những vai trò thiết yếu trong các ngành xây dựng, nông nghiệp và dịch vụ, nhưng lại hoạt động mà không có sự bảo vệ pháp lý.

Tuy nhiên, Bộ trưởng Diab vẫn im lặng trước số phận của họ. Khi được hỏi về số lượng người nhập cư không có giấy tờ, bà từ chối tiết lộ số liệu, làm dấy lên đồn đoán về chiến lược của chính phủ.

Các nhóm vận động, như Hội đồng Người tị nạn Canada, đã gửi thư kêu gọi bà xây dựng một hệ thống công bằng hơn, nhưng chưa có phản hồi toàn diện nào được đưa ra.

Sự thiếu sót này khiến những người lao động không có giấy tờ rơi vào tình trạng bấp bênh, làm trầm trọng thêm bất bình đẳng kinh tế và kêu gọi các cuộc tranh luận khẩn cấp về việc hợp thức hóa.

5. Tác động Kinh tế và sự không phù hợp của thị trường lao động

Mặc dù nhập cư thúc đẩy GDP, nhưng những đợt cắt giảm gần đây có thể làm chậm tăng trưởng. Các mục tiêu ưu tiên chuyển đổi trong Canada, với 40% số người nhập cư tạm thời vào năm 2025 đã có mặt tại đây.

Tuy nhiên, sự không phù hợp về kỹ năng - ví dụ, người nhập cư có trình độ quá cao trong các công việc kỹ năng thấp - vẫn tiếp diễn.

Tỷ lệ thất nghiệp trong số người mới đến là 12%, gấp đôi mức trung bình toàn quốc.

6. Thái độ của công chúng và các hệ lụy chính trị

Sự thay đổi thái độ đặt ra rủi ro chính trị và các đảng phái đang cạnh tranh nhau trên các nền tảng nhập cư.

Các cuộc tham vấn cho kế hoạch 2026-2028, kết thúc vào ngày 17 tháng 8 năm 2025, đã thu hút sự đóng góp ý kiến, nhưng việc bà Diab ít được biết đến có thể báo hiệu sự thận trọng.

Những vấn đề này, nếu không được giải quyết, có thể làm xói mòn danh tiếng toàn cầu của Canada. Các bên liên quan kêu gọi đối thoại, nhưng cách tiếp cận của Bộ trưởng vẫn còn dè dặt.

Tại sao lại im lặng? Phân tích cách tiếp cận của Bộ trưởng Diab

Phản ứng im lặng của Bộ trưởng Diab trước những vấn đề cấp bách này có thể xuất phát từ một số yếu tố.

Thứ nhất, với tư cách là người mới được bổ nhiệm, bà có thể ưu tiên các cuộc đánh giá và tham vấn nội bộ hơn là các tuyên bố công khai.

Đánh giá giữa năm 2025 của IRCC đã nêu bật những thay đổi về chính sách, và việc văn phòng của bà tuyển dụng các cố vấn như Kylie Villeneuve cho thấy cần phải xây dựng năng lực.

Thứ hai, chiến lược chính trị đóng một vai trò quan trọng. Trong một chính phủ thiểu số, việc tránh gây tranh cãi là chìa khóa, đặc biệt là khi phe đối lập chỉ trích chính sách nhập cư của Đảng Tự do là lỏng lẻo.

Việc bà Diab tập trung vào các nỗ lực nhân đạo không gây tranh cãi, chẳng hạn như các biện pháp của Palestine, cho phép tiến triển mà không gặp trở ngại.

Thứ ba, những thách thức mang tính hệ thống trong IRCC—tồn đọng hồ sơ, thiếu hụt nhân sự—có thể hạn chế những tuyên bố táo bạo.

Các chuyên gia, chẳng hạn như các học giả về di cư, cho rằng sự im lặng có nguy cơ gây mất lòng tin của các bên liên quan, từ đó có thể dẫn đến trì trệ trong chính sách.

Những hệ lụy rất nghiêm trọng: Nếu không có sự lãnh đạo, các vấn đề sẽ trở nên trầm trọng hơn, làm xói mòn niềm tin của công chúng. Những người ủng hộ kêu gọi các cuộc họp toàn dân và cập nhật minh bạch để thu hẹp khoảng cách.

Sự im lặng của Bộ trưởng Lena Metlege Diab về các vấn đề nhập cư sắp xảy ra nhấn mạnh một thời điểm quan trọng đối với Canada.

Khi áp lực gia tăng, sự lãnh đạo của bà là điều cần thiết để vượt qua tình hình phức tạp này. Người dân Canada xứng đáng được làm rõ—liệu Bộ trưởng có lên tiếng?

Nguồn tin: immigrationnewscanada.ca

© Bản tiếng Việt của thecanada.life 

ĐỌC THÊM

  • We accept We accept